MỘT CHÚT YẾU LÒNG
Hôm nay, tôi xin được nói về những con người mà mỗi ngày, mỗi giờ vẫn âm thầm đứng giữa ranh giới mong manh của sự sống – những nhân viên y tế của Khoa Hồi sức tích cực và Chống độc, Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận. Nơi đây không có khái niệm ngày lễ, cũng chẳng có sự thong thả của những cuộc sum họp gia đình. Chỉ có ánh đèn trắng lạnh, tiếng máy thở đều đều, tiếng báo động bất ngờ khi sự sống của một con người yếu đi từng nhịp. Trong không gian mà máy móc và bệnh nhân là những “người bạn đồng hành” duy nhất, đội ngũ y tế vẫn ngày đêm bám trụ, không rời vị trí dù chỉ một phút. Họ làm việc với tinh thần thép – bởi vì họ phải mạnh mẽ thay cho những bệnh nhân đang yếu đuối. Họ giữ tác phong nhanh – gọn – chính xác, bởi có những giây phút mà chỉ cần chậm lại một nhịp, cả cuộc đời của một gia đình phía sau bệnh nhân có thể rẽ sang hướng khác. Nhưng giữa tất cả sự nghiêm ngặt, căng thẳng ấy, trái tim của họ vẫn luôn ấm. Dù đôi mắt đã mỏi, đôi chân đã rã rời qua ca trực kéo dài, họ vẫn cúi xuống đắp lại tấm chăn cho bệnh nhân, vẫn nhẹ nhàng gọi tên họ, vẫn kiên nhẫn động viên từng gia đình đang đứng trước nỗi lo lớn nhất. Họ hiểu rằng, đôi khi, chỉ một cái chạm nhẹ cũng đã là niềm hy vọng.
họ chọn nghề này vì muốn giành giật từng hơi thở, từng cơ hội dù nhỏ nhất cho bệnh nhân – những người đang chiến đấu ở tuyến cuối. Họ chọn vì lòng yêu nghề, vì trách nhiệm, và vì niềm tin rằng sự sống đáng được nâng niu từng giây từng phút. Khoa Hồi sức tích cực và Chống độc – Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận không chỉ là nơi điều trị mà đó còn là nơi bản lĩnh được thử thách, nơi trái tim được rèn giũa, và nơi lòng nhân ái được thắp sáng mỗi ngày. Những nỗ lực thầm lặng ấy xứng đáng được trân trọng. Những hi sinh không tên ấy xứng đáng được ghi nhận. Và những con người đang ngày đêm giữ gìn sự sống ấy xứng đáng được gọi là những chiến binh của hy vọng.
Nguồn Khoa hồi sức tích cực và chống độc



[KHOA: HSTC&CĐ]